Bài viết 33 - Day of Pride - Труд - Một ngày hội

Anthony Thong Nguyen

Thành viên thường
Bài tham dự cuộc thi viết "Nước Nga trong tôi" số 33:
Mời các bạn xem tất cả bài dự thi tại đây.
Tên tác giả: Nguyễn Viễn Thông
Năm sinh: 1988
Đã sống và học tập: Đại học Tổng hợp Liên bang Viễn Đông/tp Vladivostok
Hiện tại sống và giảng dạy tại Sài Gòn.

Để bầu chọn, xin mời bạn nhấn vào các ngôi sao bên trên ứng với số điểm bạn chọn.


Đã từng trải qua bao cuộc hội hè. Sang trọng có, dân dã có, đông đúc hàng ngàn người ở ngoài phố có, tĩnh lặng vài chục người phòng hội nghị khách sạn cũng có, chào đón ca sĩ thời thượng cũng đã, rước thánh lễ, đón Phật ngọc cũng từng. Tưởng chừng như đã nếm qua đủ đầy những không khí lễ hội. Thế nhưng...

Ngày một tháng năm luôn đem lại trong mình cảm giác khá rộn ràng đầy tự hào.

Khác hẳn những lễ hội hoành tráng có phần màu mè tô vẽ ở quê nhà. Ngày này ở Nga là một ngày hội toàn dân thật sự. Người người ra đường, nhà nhà xuống đường.

Đó là ngày dành tặng người dân bình thường nhất. Không phải ca sĩ nổi tiếng ghé thăm, không phải là ngày lễ quân đội súng ống rầm rộ. Đó chỉ đơn giản là ngày tôn vinh sự lao động của họ. Ngày của mọi tầng lớp, công ty, đoàn thể.

Niềm tự hào có thể được thể hiện cầu kì qua những khẩu hiệu, vật trang trí to đùng đầy màu sắc. Thế nhưng đôi lúc chỉ đơn giản là chiếc áo in logo nơi công ty họ làm việc. Mỗi thành viên tham gia đoàn diễu hành thể hiện bộ mặt của công ty đó. Không chắc họ có lương cao, được đãi ngộ tốt, thế nhưng khi nhìn những khuôn mặt rạng rời đầy tự tin của họ khi hô vang khấu hiệu đoàn thể của mình, đoan chắc họ cảm thấy hạnh phúc mình có ích cho bản thân cho xã hội cho nước Nga thân yêu.


Tham dự lần một tháng năm này, không biết bao chừ gặp lại, và nếu có "trở lại Volga" thì có sẽ ở nơi Vladik thân yêu này không? Thật tâm trạng lẫn lộn
năm nay khá vui, mình không bỏ lỡ dịp này. Lại đi cùng vài bạn trẻ. ( nói vậy thui chứ mình cũng trẻ). Tạm gọi truyền nhiệt huyết cho chúng vậy. Suy cho cùng càng chia sẻ thì càng nhận được thêm mờ.



Sau khi đi diễu hành, một đám đi quanh đại lộ bờ biển yêu thích của mình. Nhẹ nhàng mà tinh tế. Không có cảnh chen lấn. Tất cả sống động một cánh nhịp nhàng không hỗn loạn. Mùi thịt nướng thoang thoảng bên cạch sự tươi mát của những cây kem mùa hè. Vài đám nhạc công già chơi những điệu disco xập xình thời hoàng kim những năm 70-80. Chú chàng khác trẻ người một góc cách xa gào thét những bản nhạc rock. Có hề chi, mỗi người có lực lượng khán giả chăm chú của riêng mình. Mà điều đó cũng chẳng ảnh hưởng đến mấy chú nhóc hai ba tuổi nghịch cát dưới bờ biển kế bên.
Thế đây, kết thúc ngày lễ thật đời. C'est la vie!
 
Top