Bài hát Đợi anh về - Жди меня - Злата Огневич

vinhtq

Quản lý chung
Помощник

Bài thơ Đợi anh về của nhà thơ Nga K.Simonovđược phổ biến rất rộng rãi ở Việt Nam, nhất là trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Nó được chép trong rất nhiều các sổ tay thơ của cả một thế hệ thanh niên thời đó & có tác động rất lớn trong hệ tư tưởng. Nhờ nó mà biết bao nhiêu người phụ nữ Việt Nam có thêm động lực, vượt qua bao gian khó hy sinh cả tuổi thanh xuân của mình để chờ đợi người chồng, người yêu trở về trong ngày chiến thắng.


ЖДИ МЕНЯ -ĐỢI ANH VỀ
Константин Симонов


Жди меня, и я вернусь.
Только очень жди,
Жди, когда наводят грусть
Желтые дожди,
Жди, когда снега метут,
Жди, когда жара,
Жди, когда других не ждут,
Позабыв вчера.
Жди, когда из дальних мест
Писем не придет,
Жди, когда уж надоест
Всем, кто вместе ждет.

Жди меня, и я вернусь,
Не желай добра
Всем, кто знает наизусть,
Что забыть пора.
Пусть поверят сын и мать
В то, что нет меня,
Пусть друзья устанут ждать,
Сядут у огня,
Выпьют горькое вино
На помин души...
Жди. И с ними заодно
Выпить не спеши.

Жди меня, и я вернусь,
Всем смертям назло.
Кто не ждал меня, тот пусть
Скажет: - Повезло.
Не понять, не ждавшим им,
Как среди огня
Ожиданием своим
Ты спасла меня.
Как я выжил, будем знать
Только мы с тобой,-
Просто ты умела ждать,
Как никто другой.
1941
ĐỢI ANH VỀ
Và đây là bản dịch của nhà thơ Tố Hữu.

Em đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có dài lê thê
Em ơi em cứ đợi.


Dù tuyết rơi gió nổi
Dù nắng cháy em ơi
Bạn cũ có quên rồi
Đợi anh về em nhé !


Tin anh dù vắng vẻ
Lòng ai dù tái tê
Chẳng mong chi người về
Thì em ơi cứ đợi !


Em ơi em cứ đợi
Dù ai nhớ thương ai
Chẳng mong có ngày mai
Dù mẹ già con dại
Hết mong anh trở lại
Dù bạn viếng hồn anh
Yên nghỉ nấm mồ xanh
Nâng chén tình dốc cạn
Thì em ơi mặc bạn
Đợi anh hoài em nghe
Tin rằng anh sắp về !


Đợi anh anh lại về
Trông chết cười ngạo nghễ
Ai ngày xưa rơi lệ
Hẳn cho sự tình cờ


Nào có biết bao giờ
Bởi vì em ước vọng
Bởi vì em trông ngóng
Tan giặc bước đường quê
Anh của em lại về.


Vì sao anh chẳng chết?
Nào bao giờ ai biết
Có gì đâu em ơi
Chỉ vì không ai người
Biết như em chờ đợi.

-----------------------
Đợi anh về, em nhé !
Konxtantin Ximônôp
( 1915-1979 )


Đợi anh, anh sẽ về,
Đợi anh hoài em nhé,
Dù nỗi buồn lặng lẽ,
Tái tê bởi chờ mong,
Dù những cơn mưa ròng,
Dù những ngày tuyết nổi,
Dù nắng kia dữ dội,
Đợi anh, anh sẽ về!


Dù người khác cười chê,
Quên đi, chờ với đợi!
Ai đó chờ không nổi,
Đợi anh, em cứ chờ!


Cho dù không có thơ,
Từ xa xôi thăm thẳm,
Tin tức như trống vắng,
Đợi anh, em cứ chờ!
Ai chán tự bao giờ,
Cảnh đợi chờ vô vọng,
Đừng nghe, đừng chúc tụng,
Những kẻ đã quên chờ!


Còn mẹ già, con thơ,
Cứ tưởng anh đã chết.
Chỉ mình em, em biết,
Đợi anh, anh sẽ về!


Đợi anh, ngày lê thê,
Cùng bạn bè thân thuộc,
Họ không còn tin được,
Có ngày anh trở về.
Mệt mỏi và nặng nề,
Họ ngồi bên đống lửa,
Uống rượu cay tưởng nhớ,
Một linh hồn ra đi…
Họ đâu có biết gì,
Anh sẽ về chắc chắn,
Chén rượu cay còn đắng,
Từ từ cạn đi em!


Mọi cái chết kề bên,
Bị rủa nguyền- phép lạ,
Lìa bỏ anh vội vã.
Ngạo nghễ anh trở về.


Ai đã từng cười chê,
Sẽ nói mình may mắn.
Họ đâu tin cho lắm,
Cái ngày anh trở về.


Bên lửa hồng ngồi kề,
Em biết chờ , biết đợi.
Bằng niềm tin dữ dội,
Em đã cứu được anh,
Anh thoát hiểm, hồi sinh…


Sẽ chỉ hai đứa mình,
Hiểu ra điều đơn giản.
Chỉ mình em không nản,
Chỉ mình em không nguôi.
Không một ai là người,
Biết như em chờ đợi.
 
Top