Tâm sự Những ngày đầu đặt chân đến Tyumen - LB NGA.

Oải hương

Thành viên thường
Nếu bạn sắp đến Nga du học, nếu đã vô tình đọc được những dòng đầu của bài viết này thì tôi hi vọng rằng các bạn có thể bỏ ra cho mình thêm vài phút nữa để đọc hết những gì mà tôi đã viết ra đây, nó có thể quá dài nhưng đó là những cảm xúc thật và cũng có thể là những gì bạn sắp trải qua những ngày đầu tiên đặt chân đến thành phố Tyumen xinh đẹp này trong tương lai...

Một chặng bay dài từ Việt Nam sang Nga đã khiến chúng tôi khá mệt mõi và dường như mọi năng lượng trong người đã sắp cạn kiệt. Sau khi đáp cánh xuống sân bay Domodedovo tôi nhớ lúc đấy là đã tầm gần 5h chiều theo giờ Moscow và nhiệt độ ngoài trời là 5 6 độ, cái lạnh khiến cho cảm thấy tê buốt và người thêm rã rời hơn. Cho đến khi qua được của hải quan Nga, mọi thứ với tôi có lẽ đã ổn hơn nhưng tôi vẫn không thể tin được mình đã đặt chân đến một nước mới, một bầu trời mới, một vùng đất mới để theo đuổi ước mơ của mình.


(Ma cũ đón ma mới :D )
Và để về đến Tyumen thành phố mà chúng tôi sắp được học tập và sinh sống thì phải ngồi đợi thêm tầm 8 tiếng đồng hồ để bay chuyển tiếp chuyến nội địa. Được các cô chú Đại Sứ Quán Việt Nam tại Nga đón chúng tôi còn được các anh đã từng là sinh viên học tập tại Tuymen chào đón để hướng dẫn làm các thủ tục cho chuyến bay tiếp theo. Thật sự trong tôi lúc đấy rất vui vì được các anh nhiệt tình chỉ dẫn chứ nếu không có lúc đấy tôi đã khóc ngất lên rồi bởi chúng tôi chưa rành tiếng Nga để có thể giao tiếp trong các vấn đề tại sân bay rộng lớn mênh mông ấy. Tạm biệt các anh với lời hứa: “ lúc nào có ngày nghỉ các anh nhớ về Tyumen chơi với chúng em nhé ”.
Chúng tôi, sau 2 tiếng bay từ Moscow cũng đã về đến tp.Tymen là tầm 4h sáng. Niềm hạnh phúc vỡ òa nhất khiến tôi muốn bật khóc là được các anh chị, các cô chú và mọi người ra hẳn tận sân bay để đón. Có lẽ vì biết chúng tôi đã quá mệt nên mọi người chẳng để chúng tôi phải tay xách nách mang đồng hành lý nặng nề của mình.


(Tyumen đầu đông)
Ngoài trời lúc này là tầm 3 4 độ, tôi không thể nào chịu nỗi được vì trước giờ nơi tôi sống ở Việt Nam quanh năm là nắng nóng nên vì thế khả năng chịu lạnh của tôi là rất kém. Lúc này tôi cảm thấy nhớ nhà vô cùng, vô vàn câu hỏi liên tục xuất hiện trong đầu tôi. Bản thân tôi đang tự hỏi chính mình có mạnh mẽ không khi giờ đây đã chính thức tự lập trên con đường mình chọn? Một cô gái 19 tuổi ra đi hoàn thành ước mơ và mang trong mình biết bao hi vọng bao niềm tin từ gia đình, bạn bè, người thân, mọi người và từ chính mình, có quá nặng nề không khi không thể nào biết được rằng liệu mình có hoàn thành tốt như những gì mong muốn không? Trong vô thức ấy tự nhiên nước mắt tôi lại rơi, không hiểu lý do là gì, hay do cái gió lạnh xốc vào mắt làm mắt đỏ hoe nhỉ, à lúc này tôi lại bắt đầu thấy nhớ nhà, không biết ở nhà mọi người đang làm gì nhỉ. Cắt ngang dòng duy nghĩ ấy chú Cường-một trong những người đón chúng tôi liền đưa điện thoại của chú bảo cháu hãy gọi về nhà cho bố mẹ yên tâm nhé. Tôi liền vội vàng bấm số máy của bố mình gọi về ngay, vừa nghe được giọng bố tôi cảm thấy mọi thứ dường như đang vỡ òa... Sau cuộc trò chuyện ngắn với bố tôi không còn đủ sức để quan tâm đến xung quanh mình, tôi đang thấy quá mệt, mệt đến rã rời và ngủ đi lúc nào không hay.
Chiếc xe dừng lại ngay trước cổng ký túc xá, bước xuống xe tôi được các bạn, các em xuống đón một cách rất nhiệt tình. Rất may mắn cho chúng tôi là được bác bảo vệ xếp hẳn lên phòng chị Huyên-chị sv VN đang học tại đây. Đến phòng thì mọi người đã nhận ga gối giùm rồi trải ga gối giùm luôn và bảo tôi hãy rửa mặt cho tỉnh rồi đi ngủ đi cho khỏe, hãy ngủ một giấc thật sâu vì hôm nay chị mệt vì chuyến bay dài rồi.
Những người mà mình chưa một lần gặp mặt ngoài đời mà cảm thấy thân thương và tốt bụng quá. Tôi cảm động lắm, và thế là nước mắt chực trào ra, cảm thấy mọi người quá tốt và rất nhiệt tình khi lo lắng cho chúng mình đến thế.
Sau một giấc ngủ dài tôi được ăn bữa cơm rất ngon và vô cùng ấm cúng trong ngày đầu tiên tại nơi đất khách này. Mọi thứ ở đây rất tốt, phòng ngủ rất thỏa mái, có hẳn phòng bếp nấu ăn với đầy đủ thiết bị, “sang chảnh, đầy đủ” như một căn hộ chung cư vậy, thích lắm vì rất thỏa mái, mọi thứ như ở nhà, à mà không phải hơn ở nhà chứ nhỉ.


(Phòng ở sang chảnh)
Hôm đó là chủ nhật nên chiều mọi người dẫn tôi sang chỗ cô chú người Việt bán hàng để gặp cô chú và làm bữa tiệc thịt nướng... Các cô chú ở đây rất dễ mến và vô cùng thân thiện, ngay bữa đầu tiên gặp mọi người rất quý mến nhau và tôi cảm thấy ấm lòng vì được các cô chú hỏi thăm, quây quần nướng thịt bên bếp than đỏ, thấy ấm cúng vô cùng. Cảm giác với mọi người rất thân thuộc và giống như là người nhà của mình. Mặc dù nơi đây rất lạnh nhưng tình người ở đây bao la đủ để sưởi ấm cho tâm hồn bạn cho những ngày tuyết rơi giá rét. Không những thế mọi người sợ sang đây lần đầu không chịu được rét lạnh của xứ sở Bạch Dương này nên thay phiên hỏi chúng tôi các cháu có lạnh không, không chịu được hãy chạy vào nhà, vào phòng cho có lò sưởi cho ấm này, phòng này này. Không những thế sợ những áo ấm chúng tôi mang sang không đủ dày để qua cơn giá rét, cô Hươgg - một trong những cô chú người Việt đang sinh sống tại đây: cháu lấy chiếc áo của cô bán về mặc cho nó ấm này, áo cháu đang mặc thế này mỏng lắm mà trời này lạnh kiểu buốt buốt cháu không chịu được đâu, đấy đấy vào thử đi, vào thử cho cô xem thử như thế nào. Thật sự là lúc đấy tôi đã rất thích, thích lắm, không những thích chiếc áo ấy mà còn rất thích và quý mên tấm lòng mà cô dành cho tôi cũng như các du học sinh mới sang. Không những thế vào nhwunxg dịp cuối tuần hay ngày nghỉ cũng tôi được snag nhà cô chú ăn cơm, quây quần bên nhau, vui vẻ cảm giác ấm cúng vầ rất hạnh phúc. Đấy, những người chưa bao giờ bạn gặp họ trong đời, nhưng họ vẫn yêu mến bạn như thế, chăm lo quan tâm cho bạn một cách ân cần như thé thì tôi chắc chắn rằng chỉ có ở Tyumen này, chỉ có các cô chú ở đây mới xem các sinh viên VN là con là cháu thật sự của họ. Bản thân tôi cảm thấy mình thật may mắn, may mắn vì đã gặp những người tốt như thế.


(Bữa ăn ấm áp)

(Và món tráng miệng tuyệt vời)
Nếu có ai hỏi có thích nghi được với môi trường ở đây không thì câu trả lời của tôi là có và mọi thứ rất tốt , không chỉ tốt bởi về cuộc sống. Không chỉ tốt khi được gặp mọi người rất tốt mà trường học cũng rất tốt. Ngày đầu đến trường để nhập học và hoàn thành các thủ tục tôi được một thầy giáo và các bạn sinh viên ở đây từ nước ngoài cho đến sinh viên Việt Nam hướng dẫn rất cụ thể và nhiệt tình, thầy cô ở đây rất thân thiện và tạo mọi điều kiện tốt nhất cho chúng tôi từ việc khám sức khỏe, gia hạn visa, giới thiệu lớp học, chương trình học,... Các cô giáo dạy dự bị ở đây rất tốt, việc học tiếng Nga với tôi rất khó khăn nhưng nhờ sự ân cần của các cô đã phần nào giúp tôi bớt lo sợ hơn cũng như cải thiện được khả năng tiếng Nga của mình mỗi ngày. Mọi người ở đây rất yêu mến, quý mến sinh viên khi đến đây học tập và giao lưu, chính về thế đã khiến tôi bớt bỡ ngỡ hơn cho nhưng ngày đầu học tập tại môi trường mới, xa lạ này.
Không ồn ào, vội vã như Moscow, cũng không tấp nập, đông đúc như Xanh-Petecbua nhưng Tyumen lại là một thành phố yên bình, tuyệt vời theo đúng nghĩa của nó. Có thể với cái tên Tyumen ấy, bạn sẽ thấy lạ lẫm nhưng đừng lo vì nước Nga vĩ đại có đến hàng trăm hàng ngàn thành phố phát triển lận mà nên bạn đừng quá lo lắng. Vì khi đến đây rồi, bạn sẽ thấy mọi thứ rất tuyệt vời và vô cùng thú vị. Tất cả những gì đẹp nhất, hấp dẫn nhất nơi đây vẫn luôn chào đón bạn khám phá và gán bó.
Có thể bây giờ bạn đang lo lắng có nên chọn nơi đây hay không,à tôi cũng từng như các bạn đấy, tôi đã từng có suy nghĩ như các bạn, cũng trải qua khoảng thời gian tìm kiếm nơi để mình học tập, để trải nghiệm cho những năm tháng tuổi trẻ của mình sắp đến, có những lúc tôi bị chúng bạn cười chê vì tại sao không chọn Moscow hay Xanh-Petecbua sao lại chọn nơi xa lạ như thế, nhưng các bạn ạ, các bạn đã đặt chân đến đây chưa, các bạn đã sống ở đây chưa, hãy tin tôi đi, khi đến đây rồi mọi thứ trước mắt bạn rất tuyệt vời và vô cùng thú vị không kém gì những nơi khác đâu.


(Sinh nhật cô giáo Nga)
Được đến một đất nước mới, vùng đất mới để học tập và sinh sống có đôi lúc bản thân tôi tuyệt vọng vì việc học tiếng khó khăn, giao tiếp hằng ngày, rồi bạn sẽ thấy nhớ nhà đến phát điên vì mình đang cách xa những người mình yêu thương nhất đến hàng ngàn cây số, cách xa đến hơn 10 giờ bay. Sẽ cảm thấy mọi thứ giờ như quá xa vời, tôi sợ mình bị cô đơn, tôi sợ mình sẽ làm không được những mục tiêu đặt ra ngay trong thành phố rộng lớn này. Tôi sợ những niềm tin, hi vọng của mọi người và của chính bản thân tôi bị đánh mất đi bởi sư thất bại của mình. Nhưng các bạn ạ, ai rồi cũng sẽ lớn, ai rồi cũng sẽ trưởng thành để đối mặt với những bước ngoặc, những khó khăn của cuộc sống mang lại. Nhưng rồi chính nhờ thành phố này, nhờ những con người nơi đây, nhờ những điều tốt đẹp nhất nơi đây mang lại, tất cả đã giúp tôi vượt qua những cảm giác ấy, những khoảnh khoắc dường như bế tắc ấy. Hãy luôn tin rằng, sẽ luôn có những điều tốt đẹp nhất đang chờ và để dành cho bạn và Tyumen chính là một nơi như thế, và chúng tôi cũng thế. Tất cả những gì tuyệt vời đang sẵn sàng chào đón bạn đến để hòa nhập, sinh sống, học tập và gắn bó.



Cảm ơn bạn đã theo đến cuối cùng của bài viết, tôi hi vọng rằng thông qua bài viết này bạn sẽ cảm thấy có chút gì đó quý mến và tò mò muốn khám phá về Tyumen và tôi mong rằng sẽ được gặp bạn vào một ngày không xa tại thành phố thân yêu này.
Chúc bạn luôn có thật nhiều niềm vui cũng như những điều tuyệt vời trong cuộc sống.
Viết cho những năm tháng tuổi trẻ đầu tiên khi đến đây.
Tyumen, ngày 13 tháng 11 năm 2016.​
 

Lê Huỳnh Đức

Quản lý cấp 1
Thành viên BQT
Модератор
Lại chuẩn bị một mùa tuyển sinh nữa lại tới rồi! :14.jpg::14.jpg::14.jpg::14.jpg::14.jpg: không biết năm nay sẽ có bao nhiêu bạn về với đơn vị Tyumen :33.jpg::33.jpg::33.jpg::33.jpg::33.jpg:
 
Top