Quả cầu vàng (Золотой шар) - Heorhiy Pocheptsov

Cynir

Vania 3N
Модератор
Сотрудник
Heorhiy Pocheptsov
QUẢ CẦU VÀNG

Золотой шар
The Golden Orb


Белояр случайно становится обладателем волшебного Золотого шара, который может исполнить любое желание. Но завладеть шаром стремятся и тёмные силы. Белояру приходится скрываться. Его путь лежит в Страну гномов, однако чёрные лучники и зловещие пугачи подстерегают его на каждом шагу.

Георгий Георгиевич Почепцов (Георгій Георгійович Почепцов) - доктор филологических наук, профессор, автор всемирно известных книг по PR и теории коммуникации, создатель увлекательных приключенческих повестей и романов для юных читателей.
 

Cynir

Vania 3N
Модератор
Сотрудник
CUỘC PHIÊU LƯU THỨ NHẤT



Trước khi sao chép, bạn phải xin phép dịch giả !
Mong bạn hãy tôn trọng để được sự tôn trọng !


Tòa lâu đài cổ nọ sừng sững trên mỏm núi cao. Trong lâu đài mỗi nhà lão Krak, càng chẳng mướn người hầu, không tiếp khách bao giờ, ngay cả giọng lão ta xưa nay thế nào cũng đố ai biết. Vậy nên dân làng kháo nhau rằng lão Krak làm phù thủy.


Hễ có mướn người, lão Krak toàn nêu mấy chỉ thị quái đản. Như một hôm, lão thuê phu đi lấy nước Đầm Dê Uống, nhưng dặn phải giao trước bình minh. Báo hại chàng xà ích Beloyar đánh ngựa thật lực vì sợ trễ hẹn. Đấy, sau lưng chàng ta chở cái sọt đựng toàn chai nước sóng sánh. Ừ, chuyến này mà xong là được thưởng vàng kia chứ.


Sau rốt Beloyar cũng cột ngựa bên hông lâu đài.

Thường khi có cái thừng buộc giỏ thòng qua cửa sổ, cho chàng bỏ chai nước cùng hàng hóa linh tinh vào. Nhưng bữa nay chàng ta cứ thấy ớn lạnh thế nào, mà mớ tóc rối bù nhà lão Krak không xuất hiện nơi cửa sổ nữa.


Hừng Đông sắp ló dạng, như thế làm gì được xu nào ?

Cho nên Beloyar khẽ kéo tay nắm cánh cổng lớn, và ngạc nhiên làm sao, cổng tự mở.


Chàng ôm chặt cái sọt, sải bước lên cầu thang tối. Tai nghe những cánh dơi hốt hoảng kêu xao xác, còn mũi miệng ám toàn những bụi. Gió lùa vi vu, cánh cửa rên ken két. Kì thực Beloyar đã chùng gối vì thót tim.


Lúc ấy Beloyar định trở ra nhưng trận gió giật tung cửa, khiến chàng tò mò bước liều vào trong. Rồi chàng ngó quanh : Lão Krak nằm gục đầu soãi tay trên bàn, hoàn toàn bất động.


"Thầy ơi, thầy làm sao thế ?" - Beloyar hốt quá mới hỏi.

Đáp lại chỉ là cái yêm lặng. Nhưng hình như tiếng Beloyar đã lay động quả cầu nhỏ trước mặt thi thể lão Krak. Quả cầu xỉn bỗng phát những tia vàng rỡ theo mỗi giọng người.


Hào quang làm cho cả gian bừng giấc như ban ngày. Beloyar bèn rón tay cầm lấy bảo cầu, rồi chạy ù xuống cầu thang. Cầu đang cháy bỗng lại lạnh như băng.


Beloyar phi ra hiên, bèn lên xe quất roi. Rồi một tiếng rầm vang lừng, lôi tuột cả lâu đài xuống vực thẳm ngay trước mắt chàng.


Khi đêm buông và xóm giềng say giấc cả, Beloyar mới đút quả cầu vào hũ rồi đem chôn trong vườn nhà.


Sáng ra, Beloyar nhác thấy lão Valuy nhác việc cứ lởn vởn ngoài ngõ. Họ đấu láo một lúc. Nghe đâu, đã có người phao lên rằng, chỉ tại cái lều rách của chàng mà tộc dù dì bắt đầu thâm nhập xứ Người.


"Phải đem giấu của quỷ này ngay !" - Beloyar nhủ - "Không khéo lão Krak chôm chỗ bọn dù dì, giờ bắt mình è cổ ra đỡ chứ".

Vậy là đêm tối mò, chàng lại đào hũ lên, đánh xe lặng lẽ rời xóm.


Tảng sáng, Beloyar trờ xe tới nhà thợ kim hoàn Svetozar. Các nụy dân ngụ cư xứ người vẫn chuyên nghề trang sức như thế đấy. Đoạn, chàng đẩy cửa bước vào, làm chuông bạc kêu leng keng.


"Cháu bán cái này !" - Beloyar giúi bọc vào tay Svetozar. Lão nụy khe khẽ mở mà dòm bên trong.

"Cái này ?!" - Lão thều thào - "Chết nỗi, mua sao đang ? Mà...".


Lão không kịp nói hết câu. Lúc ấy cửa bật tung, hai hiến binh lập tức túm cổ Beloyar lôi xềnh xệch khỏi tiệm. Svetozar lanh trí giấu bọc dưới quầy.


Beloyar bị tống vào cái ngục ẩm mốc. Chàng nằm thừ trên phản hồi lâu mà không sao chợp mắt. Thế là quá rõ, lão nấm ti bỉ tố chàng rồi.


Bỗng dưới sàn có mấy tiếng lục đục vọng lên. Ấy là Svetozar, lão bật phiến đá chuồi vào buồng giam.

"Tôi cứu chú đây" - Lão nụy bảo - "Nhưng phụ tôi thông to hầm nhé !".


Lão nụy giỡ dụng cụ trong túi ra. Hai người bạn nín thở làm việc, cốt sao không để quân canh phát hiện.


Rốt cuộc họ chui ra ngoài, vần đá tảng to chèn miệng hầm rồi đi tiếp, không quên cảnh giác bộn bề.


Qua lời lão nụy, Beloyar biết truyện pháp sư Alrizin kết tủa sấm sét làm ba khối như nào và gọi bảo cầu dục vọng ra sao. Hễ kết hợp ba bảo cầu ấy thời có quyền năng vô hạn dư sức thống trị thế gian. Trước khi lìa trần, lão pháp sư đã kịp chôn bảo cầu ở những chốn khác nhau. Và chính vì chỉ phục tùng nhân loại, nên cầu phát quang theo giọng người thôi.


Đại tộc trưởng dù dì tham vọng gồm thâu các cầu ma ấy, nên đã xâm chiếm xứ nụy và sắp xua quân vào đất người. Trước hàng lớp binh tướng tập trung ở hội trường, Quận Cú khoát tay.

"Tiến diệt nhân quần !" - Quân dù dì đồng thanh để đáp cái chào của y.


Svetozar và Beloyar sa lưới ngay trên đường vào cung thành. Hai phạm nhân sắp bị điệu vào bệ kiến thủ lĩnh tối cao. Quân canh bắt họ xáp mặt vào tường, xong lục túi cướp quả cầu nộp cho tù trưởng.


Tên tù trưởng mới giỡ túi con... Tức thì cầu phát sáng, nhưng ngoại trừ nhân quần với nụy tộc, hết thảy dù dì cùng hóa đá.


Svetozar thận trọng gỡ bảo cầu lấp lánh khỏi bàn tay hóa đá của gã tù trưởng. Rồi mỗi người một thanh kiếm, huơ bảo cầu ngang mặt ; hai kẻ đào tẩu bò lên bậc thang vào triều đình của tộc trưởng dù dì.


Họ đi rảo qua hành lang. Cứ mỗi bước chân lại vấp phải những tượng đá sừng sững ngay trước mặt.


Đôi bạn lữ đẩy cửa bước vào chính điện. Do chớp sáng bảo cầu, bầy dù dì nay đà hóa đá cả, sau lưng chúng nó chính là đại tộc trưởng lồi mắt.


"Lũ dù dì là kẻ nghịch truyền kiếp với nhà nụy chúng tôi. Nhưng giờ bọn nó đóng đá cả rồi !" - Svetozar mẩm.

"Coi chừng !" - Bỗng Beloyar thét lên.


Lão đại tộc trưởng vẫn bình an vô sự, bèn tiến lại hai kẻ vượt ngục.

Thấy kẻ thù lộ vẻ hoảng hốt, tộc trưởng bật cười man dại : "Khờ quá ! Cầu quang chỉ diệt được giống vật ngụy tạo thôi, chứ mỗ đây nào phải dù dì ? Ta - vu sư Karbis !".


Dứt lời, y lột cái vỏ dù dì, hiện hình quái thú gớm ghiếc trước ánh mắt kinh ngạc của đôi bạn. Karbis lầm lũi tiến lại, cứ như bảo cầu có mãnh lực hấp thu hắn vậy.


Beloyar bèn lao ra cửa sổ liệng cầu đi. Có tiếng đinh đinh vang dồn, thế nghĩa là bảo cầu va gốc cây. Vu sư Karbis chỉ kịp bay lên liền hóa đá.


Những mảng tường đại điện bắt đầu chấn động.

"Chạy đi ! Cung thành sập bây giờ" - Beloyar la lớn.

Hai bạn nắm chắc cây kiếm, bèn liều mạng vút qua cửa ngỏ.

 
Top