Клавдия Шульженко - Давай закурим

No comments have been found at this time

Details

9 Tháng tư 2015 lúc 08:10
Đăng bởi vinhtq
КO ДНЮ ПОБЕДЫ 9 МАЯ 1945-2015!
Давай Закурим (12.1941)

Cuộc Chiến tranh Giữ nước Vĩ đại nổ ra ngày 22-6-1941. Những người lính lên đường ra trận. Phía sau là quê hương, là người thân khát khao tin chiến thắng và ngày trở về. Ở tiền tuyến là những trận đánh ác liệt, với cái chết kề bên.

Mùa thu năm 1941 tuyết rơi rất sớm. Sau đó bỗng nhiên trời ấm lên, và tuyết biến thành bùn lầy. Vào thời điểm ấy Hồng quân bắt đầu phản công ở Rostov trên sông Đông, và đến ngày 28/11 thì giải phóng được thành phố. Quân Đức chịu tổn thất nặng nề lần đầu tiên...

Nhà thơ Илья́ Льво́вич Фре́нкель sáng tác bài Давай Закурим vào cuối năm 1941. Sau đó Модест Ефимович Табачников viết phần nhạc và chuyển bài hát cho bộ phận tuyên truyền của Mặt trận phía nam. Nhưng vị chính ủy của Mặt trận khi đọc bản thảo lại nói: "Không ai cần đến bài hát này. Sao tôi lại phải nhớ đến chuyện anh đưa thuốc cho tôi hút? Nếu mà là chia sẻ đạn đại bác hay băng đạn súng máy, câu chuyện sẽ khác."
Dù sao thì trước khi bước sang năm 1942 bài hát cũng được lưu chuyển, đăng báo Комсомольская правда vào tháng 1 và sau đó được ban nhạc của Mặt trận phía nam trình diễn.
Bài hát mở đầu thế này:
О походах наших, о боях с врагами
Долго будут люди песни распевать,
И в кругу с друзьями часто вечерами
Эти дни когда-нибудь мы будем вспоминать.

Điệp khúc có đoạn:
"Bспомню я пехоту,
И родную роту,
И тебя за то, что ты дал мне закурить.
Давай закурим, товарищ, по одной,
Давай закурим, товарищ мой."

Ngày 21 tháng 2 năm 1943 lần đầu tiên nữ nghệ sĩ Клавдия Ивановна Шульженко biểu diễn bài này trong chương trình "Những thành phố anh hùng" tại sân khấu nhà hát ở Matxcova.

Mời các bạn nghe nữ nghệ sĩ Шульженко hát bài Давай Закурим.


Слова: Я. Френкель, Музыка: М. Табачников.
О походах наших, о боях с врагами
Долго будут люди песни распевать,
И в кругу с друзьями часто вечерами
Эти дни когда-нибудь мы будем вспоминать.

Припев:
Об огнях-пожарищах,
О друзьях-товарищах
Где-нибудь, когда-нибудь мы будем говорить.
Вспомню я пехоту,
И родную роту,
И тебя за то, что ты дал мне закурить.
Давай закурим, товарищ, по одной,
Давай закурим, товарищ мой.

А когда не будет немцев и в помине,
И к своим любимым мы придем опять,
Вспомним, как на запад шли по Украине...
Эти дни когда-нибудь мы будем вспоминать.

Припев:
Об огнях-пожарищах,
О друзьях-товарищах
Где-нибудь, когда-нибудь мы будем говорить.
Вспомню я пехоту,
И родную роту,
И тебя за то, что ты дал мне закурить.
Давай закурим, товарищ, по одной,
Давай закурим, товарищ мой.
Давай закурим, товарищ, по одной,
Давай закурим, товарищ мой.
1943
0     0     1,449
Top